một góc làng Văn Quỹ, xa xa là dòng Ô Lâu uốn quanh - photo NBV
bao năm xa rời tổ ấm tâm hồn miên man nhớ nhung hôm nay quay về làng cũ xe đi có nắng đi cùng về nơi ấu thơ chung trời mưa nắng sắn khoai chen người chơi dưới khóm tre về nơi yêu thương âm thầm chờ ngóng câu thơ cô đơn quay quắt bên hè
ôi chốn xưa nghẹn ngào ta với tay sờ vào từng niềm xao xuyến ôi phút giây ngỡ ngàng trên lối đi vào làng dài rộng khang trang ta ngắm bao ngôi nhà xinh xắn vươn cao và rập rờn hoa bướm ta đứng ngây say mừng quê đổi thay nhanh cùng thời mới tiến lên
nghe trưa kêu đò ngoài bến đôi bờ Ô Lâu sóng xao hởi cô chăm nghề làm nón xin mua duyên dáng che đầu bao la cánh đồng vàng óng bông tràn hương reo gió đưa ấm no đong đầy thôn xóm khắp vườn chim sáo đồng ca quê ơi đâu còn chìm đắm cơ hàn nương binh khói chan cảnh quan bây giờ đẹp lắm tương lai vun xới huy hoàng
tha phương chân mòn dặm khách nhưng thuyền trăng neo bến thôi con tim yêu hoài một bóng ngôi làng Văn Quỹ tôi ơi!
(Văn Quỹ lập thu, 2011) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét