Trang

Thứ Hai, 28 tháng 11, 2011

Trở lại bến quê


Bến quê náu khóm tre làng
Nhởn nhơ lau sậy mọc ngang giữa giòng
Rập rờn bèo lượn bìm giăng
Mấy hàng đá tảng xếp chồng ngủ yên

Về đây nao nức bới tìm
Bóng đời dĩ vãng bặt tin tháng ngày
Tuổi xuân đi lạc vào mây
Thu vàng về rủ nơi này gọi xưa
Gọi hè oi ả giấc trưa
Trẻ làng tắm mát suốt mùa nắng sôi
Gọi bàn tay mẹ tập bơi
Gọi bao kỷ niệm xa người chìm sâu

Lăng nhìn làn nước chảy mau
Mơ hồ tuế nguyệt cúi đầu qua sông
Thềm rêu chi chít dấu chân
Của ai lội giữa phù trầm hằn lên
Gió chiều say nắng thổi nghiêng
Cứ như đùn sóng vỗ riêng một bờ
Có tôi ngồi dựa bài thơ
Gieo vần hồi tưởng lên tờ thời gian

Ngoảnh nhìn muôn dặm quan san
Phong sương bạc áo phai tàn đẫm lưng
Về đây đội nón bâng khuâng
Nửa quen nửa lạ tương phùng mà đau
Thuyền bè xuôi ngược Ô Lâu
Ghé cho Văn Qũy chở sầu ra khơi
Câu hò chèo tới xa xôi
Bến làng ở lại theo đời đục trong

Ngắm chiều sà xuống trên sông
In vào mặt nước nỗi lòng trời mây
Ta như con bướm thôi bay
Đậu vào hoài cảm dâng đầy bến quê

Văn Quỹ, những ngày về với quê hương 2011