Trang

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

VĂN QUỸ - NGÀY VỀ


Từ giã tháng ngày ôm ấp nhớ nhung
Lên xe ngồi với ước mơ tương phùng
Đường ngàn dặm dài qua bao sông núi
Quê cũ quay về cho thỏa chờ mong

Đây làng tôi Văn Quỹ xóm thôn yên bình
Hoa nắng vờn trên đồng lúa bát ngát xanh
Giòng Ô Lâu êm đềm hàng tre nghiêng bóng
Qua Ưu Điềm con đò quẫy mái chèo nhanh

Ngôi đình xưa rêu phủ gió sương phai nhòa
Nay mỹ miều vươn chào mây trắng lướt qua
Đường thênh thang xe cộ ngược xuôi không ngớt
Ai chở giùm tôi về Bến Cộ Cây Da

Tôi giờ bên Văn Quỹ chưa thôi ngỡ ngàng
Bao mái nhà ngôi trường xinh xắn khang trang
Hàng quán xây dọc ngang rạng ngời đèn chiếu
Mua bán rền theo đà cuộc sống đi lên

Chuông chùa ngân khi gà kịp vừa gáy sáng
Chuông giáo đường báo giờ đi lễ vang xa
Mùa gặt vui đong đầy nụ cười em gái
Tay duyên cài thơ vào những chiếc nón hoa

Từng đã từ ly xa quê lâu rồi
Ngờ đâu quê còn thương nhớ khôn nguôi
Tình quê muôn đời dạt dào như suối
Yêu quá ngôi làng Văn Quỹ tôi ơi!

Văn Quỹ, tháng Tư, 2013

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2012

Tiễn biệt anh

(Kính viếng hương linh anh NGUYỄN VĂN ĐẮC)


 Một thuở lên non trồng mưa nắng
Gặt đám tang bồng nuôi chí trai
Một thuở ra khơi gom sóng lượn
Tám hướng sơn khê đỏ dấu hài

Hồn phơi mây ngủ trong vườn Đạo
Tâm kết hoa đơm giữa nhánh Đời
Hiếu Trung sau trước vầng dương chiếu
Nhân Nghĩa xa gần bóng nguyệt soi

Thân bệnh thu vàng xao lá úa
Tuổi cao cơn gió lạnh vai gầy
Cánh hạc tìm vui nơi xứ mộng
Ngơ ngẩn ai nhìn theo cánh bay

Mấy quyển văn thơ nằm thổn thức
Ngòi bút thiên tài lặng lẽ rơi
Văn Quỹ ngậm ngùi nhòa quê cũ
Ô Lâu sương trắng phủ sông dài

Anh có trong tôi từ dạo ấy
Nhói lòng chưa có phút bên nhau
Bây giờ ngôn ngữ thay dòng lệ
Kính tiễn người qua vạn nhip cầu .

                               Ngãi giao Thu,  2012
                               Trần tư Ngoan


Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2012

Hai bài thơ kính gửi chị Hoàng Oanh



Theo lời đề nghị của chị qua cuộc điện thoại thì trong các bài thơ của em đã làm trước khi lên mạng có mấy bài về xứ Huế em chỉ đăng lại 2 bài sau đây, mong chị đón nhận và quá thứ cho những gì còn khiếm khuyết. Kính chúc chị và quý quyến luôn an lành hạnh phúc .

1- Ngày về chốn cũ 

Dạo ra đi trong lòng cài hoa tím
Loáng thời gian trôi mấy chục năm dài
Bước lang thang trên lối về quạnh quẽ
Khoảng nắng hè đang ngã xuống trên vai

Em ngày xưa còn tròn nâu đôi mắt
Môi hồng đào cắn đỏ tuổi thơ ngây
Có hay chăng lòng tôi luôn ở lại
Giờ quay về tìm mất mát quanh đây

Ta lạc lõng trong vùng sâu kỷ niệm
Chợt mênh mang theo từng buổi đêm ngày
Tóc muốn rối như cõi lòng bù rối
Đứng lặng hồn hong gió lộng chiều nay

Ngày mai ơi đường còn muôn dặm tới
Ai hẹn cùng ai gặp giữa xa xôi
Ta hứa vẫn cùng em chung nhịp sóng
Yêu ngàn năm dù có lỗi nhịp đời .

              Huế - tháng 5, 2000

2 – Tái ngộ Huế 

 
Đem chút Huế về giữa lòng thành Huế
Để ngỡ ngàng giáp mặt với ai xưa
Tháng năm trôi lặng thầm mà ray rức
Hố đời sâu nay lấp mấy cho vừa

Đây sông Hương nước còn xanh kỷ niệm
Mắt em quen uống cạn biết bao lần
Kia núi Ngự vẫn là nơi cô đọng
Một thời xa đang gần quá bên trong

Em gái ơi tiếng ca nào tha thiết
Đổ ngang đường Đại Nội gọi bâng khuâng
Như lời trái tim anh còn trú lại
Phố hoa chiều con bướm chợt rưng rưng

Mai này thôi chắc còn xa nhau nữa
Cố Đô ơi đau lắm bước phiêu bồng
Phút tái ngộ nói với màu áo tím
Lại ra đi mang nỗi nhớ theo cùng

Xin hẹn sau trở về chia mưa nắng
Chốn yêu ơi ta còn mối duyên hồng
Thềm tái ngộ hứa với chiều sương khói
Sẽ tương phùng trong bóng Huế mênh mông .

                 Huế - tháng 5, 2000

Ghi chú: Cả 2 bài này đã được nhạc sĩ Phan Trọng ở BR-VT (bài 1) và nhạc sĩ Lê Thanh Đạm ở Sài Gòn (bài 2) phổ nhạc rồi nên ý muốn... của chị không thể được nữa, kính mong chị thông cảm vì luật lệ đã quy định như thế.




Thứ Năm, 11 tháng 10, 2012

Mùa lũ Quê tôi



Quê tôi Quảng Trị ngoài xa
 Xưa nay thời tiết đậm đà rất riêng
 Hạ đong phượng nở ve rền
 Trời như pha lửa nắng đem soi bừng
 Gió Lào hừng hực không trung
 Chẳng tí mát lại oi nồng gieo neo
 Thu êm ả chợt liêu xiêu
 Biển gào bão tới hồn treo chỉ mành
 Đêm Ngâu rấm rức buồn tênh
 Ngày chan giông sét xập xình mưa sa

 Lũ từ bóng tối bước ra
Thượng nguồn chao đảo phù sa đi càn
 Hạ lưu rều rác ngổn ngang
 Giòng thơ mộng đã đổi sang đục ngầu
 Mây giăng xám gió quét nâu
 Mặt trời chết đuối chìm sâu ơ thờ
 Nước sông muốn  xé toang bờ
 Hòa vào lòng lũ từng giờ tràn lan
Trên phố thị dưới thôn làng
 Nam thanh nữ tú sắp hàng lội chơi
 Có khi nước ngập nhà tôi
Đó đây guốc dép nổi trôi lềnh bềnh
Mẹ cha lo lắng thâu canh
Mảnh vườn không khéo biến thành ao sâu
Có khi nước liếm tới đầu
Ghe thuyền phút chốc làm tàu hải quân
Chở người di tản loanh quanh
Màu hồng mở cửa màu xanh trú nhờ
Tội đàn gia súc bơ vơ
Hiên chùa với góc nhà thờ nương thân


Cơn lũ rồi cũng ăn năn
Chạy xin tha tội bàn chân khuất mờ
Lũ ra tới biển ngẩn ngơ
Trời quang đãng đuổi hạt mưa đi rồi
Dòng sông lại dịu dàng trôi
Người vung chổi quét sạch lời bùn non
Nắng vui tưởng hết lại còn
Cửa nhà lại sạch con đường lại khô
Mắt Đông hấp háy nhìn vô
Khép mi giã biệt       mùa chờ Xuân sang .
                                  Ngãi giao , tháng 10 ,2012
T.T.N

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

cơn mưa chiều

 Chiều nghe cảm lạnh bất ngờ
Không trung tái vạt nắng chưa đủ già
Bên hiên con bướm nhìn ra
Thấy ngày chới với gió xa thổi gần
Vầng dương sau vũng nước trong
Giữa ngàn mây đục xám giăng kín trời
Chiều nghiêng làm giọt sầu rơi
Xuống đây đẫm ướt mắt người
 thành mưa.

                           Ngãi giao, thang 10 /2012
                           T.T.N

một thoáng Lãm nguyệt hiên

       Mến tặng thi hữu Lê Đăng Mành ( Quãng Trị )
Đêm thu hiên vắng chờ trăng mọc
Phương đông ươn ướt lệ mây trời
Bên hè con dế vừa thức giấc
Tiếng gáy kiêu kỳ pha lẻ loi
Chén trà tỏa ấm bài Thư Pháp
Hiên ngửa tay vờn ánh nguyệt rơi
Hương trời đọng giữa tình tri kỷ
Đón bóng trăng vàng đến góp vui .

        Ngãi giao , tháng 9 , năm 2012
                  T.T.N

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

BÀI THƠ TRĂM NĂM CHỮ

Kính tặng thi huynh Bùi huyền Tương ( Quảng Ngãi )
Thời gian
                     đi giữa thinh không
Luôn tay gõ
                     cồng chiêng nhật nguyệt
Êm đềm – tha thiết – da diết – mê man
Thời gian
                     gãy rụng vào lòng băng tuyết
tan chảy       dòng nước đêm đen
rồi                vi vút bay lên
chạm ánh mắt mặt trời
                     lấp lánh uyên nguyên
              Tôi có thời gian
thường để quên đâu đó
trong cõi vô hồn , vô biên – không thể nào nhớ
              Thời gian ngủ
                     mắt mở một con
thức dậy lim dim – cười vô cảm
              bóng ma nâu
đùa giỡn trên dĩ vãng đời tôi
ngất lịm trong tâm hồn tôi
hôn vào kí ức tôi.…… rướm máu .

                     Ngãi giao – tháng 10 / 2012
                     T.T.N