Trang

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011

SAU CHUYẾN VỀ QUÊ

























Sau nhiều năm xa quê hương – Làng Văn Quỹ tỉnh Quảng Trị. Cuối hè vừa qua tôi có dịp trở về nơi chôn nhau cắt rốn. Trong những ngày ở đây được gặp một người bà con là anh Lê Đăng Mành nay sắp lục tuần, bị bệnh nặng tuy qua khỏi nhưng biến chứng làm điếc cả hai tai. Hơn mười năm qua nói chuyện với anh phải bút đàm. Trong nhà thấy treo nhiều bức thư pháp ký tên anh trông có hồn và khá đẹp, tôi hỏi thì anh trả lời là đã viết được 8 năm hầu hết tặng không cho bà con và bạn bè. Anh cho biết thêm nhờ duyên may được kết giao với một nghệ sĩ thư pháp tốt bụng ở Sài Gòn ra chơi, đó là ông Kiều Tiến (anh của nhạc sĩ tài danh Kiều Tấn (cũng ở Sài Gòn) thông cảm hoàn cảnh đã hướng dẫn anh vào môn thư pháp sau còn đưa anh đi Huế chữa bệnh hơn mười ngày, khi chia tay còn mua tặng cho bộ tứ bảo. Từ đó anh về nhà miệt mài viết thư pháp (hình như trong làng tôi đến nay anh vẫn là người duy nhất) anh còn là tác giả của rất nhiều bài thơ, một số đã gửi đăng trên các báo. Vì mang trong người di chứng của một căn bệnh lạ nên anh đậm người nhưng sức khỏe thì yếu, khi trở trời là bị hành ở não rất khó chịu vì vậy suốt ngày anh lui cui trong nhà chẳng đi đâu. Anh bảo tôi là anh đang sống lây lất. Quả thực tôi thấy anh như căn chòi giữa đồng luôn chống chọi với gió bão, tâm hồn trầm lắng như buổi chiều thu mây tím. Trong số các bài thơ của anh đã được viết thư pháp tôi thích nhất bài Vào Thu với những câu sau:

Heo may cõng giọt mưa ngâu
Dáng thu buồn tiễn hạ sầu từ ly
Đất trời vỗ nhịp phân kỳ
Cho cúc đơm nụ dậy thì với thu

Khi trở vào Nam tôi tìm gặp Nguyễn Bá Văn cũng là chỗ đồng hương Văn Quỹ tôi trình bày về hoàn cảnh và sự tài hoa của anh Lê Đăng Mành. Nguyễn Bá Văn cũng là một con người văn nghệ, cảm kích hoàn cảnh và yêu thích các tác phẩm thơ – thư pháp của anh nên bỏ công làm cho anh một trang (blog) thơ và thư pháp trên mạng: http://ledangmanh.blogspot.com/ mục đích giúp anh có điều kiện giải khuây cũng như để chia sẻ với bạn bè gần xa. Sau khi xem bài của anh trên blog tôi cũng rất lấy làm hân hoan thích thú và nhắn tin qua điện thoại ngay cho anh: - Anh Mành ơi! Từ nay đổi thời tiết được rồi nhé vì đóa sầu của anh đã có bướm đến vui chơi rồi.

(Ngãi Giao đầu thu 2011)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét