Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011
MÙA ĐÔNG QUÊ TÔI THUỞ ẤY
Vớt ngọn gió từ ngoài sông thổi tới
Mở ra xem thấm ướt tự bao giờ
Lũy tre dày khôn ngăn lời giá buốt
Tuôn vào làng đậu kín mái tranh thưa
Chuồng heo giấu bầy heo trong rơm rạ
Gà đói ăn sục sạo dưới mưa dầm
Nắng xa ngày, bướm ong xa vườn cải
Nép bên hè hàng chuối đứng bâng khuâng
Bà run rẩy tấm chăn thành vải mỏng
Cứ ngồi lo lạnh đến mớ cau trầu
Ông chống gậy lò dò đi nấu nước
Nhờ miếng gừng sưởi ấm xuống chân đau
Bếp đỏ lửa mùi ruốc kho nưng nức
Bó rau khoai co quắp dưới hiên nằm
Con vá cứ săm soi nồi mít luộc
Thấy chủ nhà áo cũng vá lung tung
Có tiếng gọi rủ nhau đi kiếm cá
Đường đất trơn lầy lội chiếc ao bùn
Những cánh đồng trơ vơ nằm chịu rét
Nhìn khung trời mây đọng xám rưng rưng
Mùa đông phủ trắng lên miền thôn dã
Có hay đâu đời cũng trắng chung màu
Cầm túm muối chờm nỗi lòng nhức mỏi
Nghe quê nghèo cầu tháng chạp qua mau.
Trong đông, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
TUYỆT VỜI lắm TÁC GIẢ ơi!
Trả lờiXóaĐọc thơ rồi thấy lạnh cả tâm can !