NGẪU CẢM THƠ
Trần thân muôn dặm gió sương
Để rồi hái nụ hoa buồn làm thơ
Lời chen lá rụng thềm trưa
Tình pha sóng vỗ bên bờ tịch liêu
Đời lem nắng sớm mưa chiều
Lòng nham nhở vết tình yêu bẽ bàng
Thơ không nức nở than van
Gởi nhờ cánh bướm bay vàng mùa thu.
(Ngãi giao ,tháng 9 .2012)
LÃNG TỬ VÀ NỤ TÌNH HỒNG
Ta
đi qua mấy mùa tha phương
Ta len qua bến đời tơ vương
Thuyền ta bồng bềnh cùng hoa nắng
Có những chiều thu sương khói
buồn
Ta đi xa mối tình sau lưng
Đi theo cơn gió vờn bâng khuâng
Rồi mai lênh đênh nơi trùng sóng
Lặng nhớ ngày đơm thắm hoa hồng
Hỡi em nụ hồng anh đã trao
Là anh còn đó với trăng sao
Lung linh mơ màng soi mắt biếc
In bóng thiên đường lên chiêm bao
Ta đi vương vấn ngày trao hoa
Yêu ai ôm mối tình phôi pha
Người quên đem hoa cài lên tóc
Hoa đành tàn úa dưới phong ba
Ta đi khúc hát nào đi theo
Sơn khê vui với niềm cô liêu
Thuyền trôi dưới mây trời lữ thứ
Nhìn hoa trong nắng mà lòng yêu.
(Ngãi
giao, tháng 9 , 2012)
BÀ LÃO HÀNH KHẤT
Tuổi bà chừng ngoại bảy mươi
Lưng còng trĩu nặng gánh đời hàn vi
Miếng cơm kéo bước chân đi
Cái gì run rẩy , cái gì chênh vênh
Không nhà ; dù túp lều tranh
Góc thềm hàng xóm lót nằm qua đêm
Nắng mưa ngày tháng chồng lên
Nửa khô thân phận , nửa mềm tâm can
Đường trưa in bóng võ vàng
Bàn tay ngửa hứng thế gian từng đồng
Chết rồi những ước cùng mong
Chỉ còn hè phố chia phần bà đi .
(Ngãi giao , tháng 9 2012)